Giờ hai vợ chồng đều đi làm, có việc gì lão làm được em cũng bắt lão làm. Lau nhà, quét nhà, phơi đồ, nấu ăn… người này làm cái này thì người kia làm cái kia. Gì cũng chia đều….

Có chị nào như em không???? Chồng em là con một thành thử được cưng chiều, gì cũng là mẹ làm cho. Mới cưới về, xuat tinh som uong thuoc gi cái gì cũng em làm. Em không phải con một nhưng cũng vẫn là được ba mẹ chiều. Nên tính chất em phủ phục vụ ai chính thị đáng không sao, không là em hay nổi giận lắm. Được cái là lão chồng em được chiều nhưng không ỷ lại.

Đầu tiên mấy bữa ăn cơm xong, em thì cứ hặm hụi bưng bê đồ đi dọn dẹp, lão cứ vắt chân check FB. Em nói luôn luôn lúc có cả mẹ chồng em ở đó " Ăn xong không rửa thì phải dọn ra cho người khác rửa nha". Em nói kiểu nửa đùa nửa thật cho nên lão cười cười, sau bữa đó là dọn đồ ra cho em rửa. Kế đến là tập luyện phơi đồ. Em cứ cho máy giặt hoạt động lúc ăn cơm, ăn xong là đồ giặt xong. Đầu tiên em sử dụng cử chỉ bằng mắt, ý nói lão phơi đồ, em rửa bát. Lão lườm em xong tính chất đi chỗ khác, em nói tiếp kiến ( không nhìn vào mắt lão)"Anh phơi đồ đi, em rửa bát nhé".

Mẹ chồng em ở đó, lão bảo:" Láo nháo lắm rồi đấy, lấy về làm vợ chứ không phải để sai nha".

Em háp lại:" Ủa, vậy chứ làm vợ chứ không phải osin nha" Thế là lão chồng em phải phơi đồ. Có hôm anh bạn sang rủ đi chơi cũng phải phơi xong mới được đi.

Mẹ chồng em chiều con thì cứ lão làm là làm cùng, em tâm can thường xuyên lên zalo:" Con của mình so với con của người khác lúc nào cũng hơn" Chồng em đọc được, lão tưởng em cãi nhau với mẹ lão cho nên cứ gặng hỏi em có chuyện gì, em nói em làm sao mẹ lão không làm cùng em mà cứ hễ là lão thì làm dùm, thì lão ôm em xong nói em hâm.

Có hôm lão được nghỉ làm, sáng dậy em nói vậy giặt đồ đi nha (khi đó chưa có máy giặt), lão kêu lão đói thành ra không làm. Em bực quá, kêu vậy đi ăn đi với vẻ mặt hằm hằm. Em giặt đồ xong lên nhà, thấy lão ngồi, đồ ăn sáng cũng chưa ăn. Em nghĩ chắc lão biết em giận nên chưa dám ăn, em muốn cười mà vẫn ráng nhịn thì lão đứng lên đi phơi đồ. Em mặc kệ cho lão tự làm luôn. Giờ hai vợ chồng đều đi làm, có việc gì lão làm được em cũng bắt lão làm. Lau nhà, quét nhà, phơi đồ, nấu ăn… người này làm cái này thì người kia làm cái kia. Gì cũng chia đều. Mẹ chồng em thì tiền có ngồi cười, mấy bà đầu hàng xóm thì kêu trước giờ không thấy làm, sao giờ lại siêng năng thế.

Nên danh thiếp chị ạ, để cuộc sống hạnh phúc, không gây mỏ ác chế thì em nghĩ chị em ta cứ phải luyện cho danh thiếp ông chồng làm cùng mình, chứ cứ mình làm thì trước hết mình khổ, rồi chẳng có thời kì chăm nom bản thân mình. Theo webtretho

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Top